Điều khiến mình ấn tượng nhất sau khi xem ANTRICH podcast tập Táo là cách anh nhìn nhận về sự trưởng thành trong hành trình làm nghệ thuật. Từ một người chỉ mải mê bay bổng với ý tưởng đến một người nghệ sĩ biết dừng lại để lấy đà. Câu nói “em không phải ngừng bay để đi bộ mà là ngừng bay để tìm được một cách đi lên cao hơn mà lâu hơn” không chỉ thể hiện tư duy sáng tạo sâu sắc mà còn rất thực tế. Một thực tế mà những ai theo đuổi nghệ thuật lâu dài đều phải học cách chấp nhận và thích nghi.
Táo khiến mình tin rằng làm nghệ thuật không phải là mơ mộng bất tận, mà là một cuộc hành trình rất con người – với những thăng trầm, những mâu thuẫn và cả những lựa chọn phải trả giá. Nhưng cũng chính vì thế, nghệ thuật mới chạm được tới cảm xúc thật. Và âm nhạc của Táo, với tất cả sự chân thành, chính là một minh chứng.